Biệt thự lớn của Phó Thanh Dương, sân trước.
Ánh sao dâng lên, Trương Nguyên Thanh từ trong ánh sáng óng ánh đi ra, ánh mắt của hắn quét qua, nhìn về phía hình người cháy đen nằm ở bên cạnh đài phun nước.
Trương Nguyên Thanh nhìn mấy giây, mới thử dò xét nói: “Đạo Đức Thiên Tôn?”
“Ông đây là Ma Nhãn...” Hình người cháy đen phát ra kháng nghị suy yếu: “Bớt, bớt lắm lời... Cứu, cứu tôi trước...”